Con đường trung đạo là gì?
Cảm xúc vui/ buồn, hạnh phúc/ đau khổ, thích/ ghét… nảy sinh bởi sự cộng hưởng của nhiều yếu tố: suy nghĩ, ký ức, niềm tin, thói quen, nghiệp lực, cảm nhận trên thân, tương tác giữa các các yếu tố của tự nhiên, xu hướng chuyển động của tạo hóa, vv.
Việc cảm xúc nảy sinh, chúng vẫn cứ nảy sinh!
Nhưng việc ta BÁM CHẤP vào chúng, lại là do ta VÔ THỨC nuôi dưỡng những SUY NGHĨ KHẲNG ĐỊNH những định nghĩa về chúng.
-
***𝐊𝐡𝐢 𝐜𝐚̉𝐦 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐯𝐮𝐢, 𝐡𝐚̣𝐧𝐡 𝐩𝐡𝐮́𝐜: Hãy cảm nhận nó. Mỉm cười, bình tâm, quan sát, trân trọng cảm nhận đó. *𝐍𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐮𝐨̂𝐢 𝐝𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 những suy nghĩ, khẳng định trong tâm tưởng rằng: thứ này, người này, hoàn cảnh này, không gian này... là tuyệt vời, là quá ư dễ chịu, mình vô cùng thích thú, vô cùng hạnh phúc vì nó, vv..
Bởi những suy nghĩ đó vô tình đẩy cảm xúc lên cao, 𝐧𝐮𝐨̂𝐢 𝐝𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐛𝐚́𝐦 𝐜𝐡𝐚̂́𝐩 𝐯𝐚̀𝐨 𝐜𝐚̉𝐦 𝐠𝐢𝐚́𝐜 𝐯𝐮𝐢 𝐭𝐡𝐮́/ 𝐝𝐞̂̃ 𝐜𝐡𝐢̣𝐮, 𝐯𝐚̀ 𝐛𝐚́𝐦 𝐜𝐡𝐚̂́𝐩 𝐯𝐚̀𝐨 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 đ𝐨̂́𝐢 𝐭𝐮̛𝐨̛̣𝐧𝐠 𝐠𝐚̆́𝐧 𝐯𝐨̛́𝐢 𝐜𝐚̉𝐦 𝐠𝐢𝐚́𝐜 𝐯𝐮𝐢 𝐭𝐡𝐮́/ 𝐝𝐞̂̃ 𝐜𝐡𝐢̣𝐮 đ𝐨́… Những suy nghĩ đó vô tình nuôi dưỡng cái ‘𝑻𝑯𝑨𝑴’, 𝒉𝒊̀𝒏𝒉 𝒕𝒉𝒂̀𝒏𝒉 𝒗𝒂̀ 𝒅𝒖𝒚 𝒕𝒓𝒊̀ 𝒕𝒉𝒐́𝒊 𝒒𝒖𝒆𝒏 𝒄𝒖̉𝒂 𝒔𝒖̛̣ 𝒕𝒉𝒆̀𝒎 𝒌𝒉𝒂́𝒕 𝒉𝒂𝒚 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒎𝒐𝒏𝒈 𝒄𝒂̂̀𝒖.
Và cảm xúc khi đẩy lên quá cao, có thăng sẽ có trầm!!
*** 𝐊𝐡𝐢 𝐜𝐚̉𝐦 𝐭𝐡𝐚̂́𝐲 𝐛𝐮𝐨̂̀𝐧, 𝐭𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠, 𝐭𝐢𝐞̂́𝐜, 𝐧𝐡𝐨̛́, 𝐚̂𝐮 𝐥𝐨… Hãy cảm nhận nó. Mỉm cười, bình tâm, quan sát, trân trọng nó. * 𝐍𝐡𝐮̛𝐧𝐠 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐮𝐨̂𝐢 𝐝𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 những dòng suy nghĩ, mường tượng liên quan đến cái nỗi buồn/ lo/ thương/ tiếc đó… Bởi chúng khiến cho cảm xúc bị đẩy lên cao trào, và vô tình 𝒏𝒖𝒐̂𝒊 𝒅𝒖̛𝒐̛̃𝒏𝒈 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒃𝒂́𝒎 𝒄𝒉𝒂̂́𝒑 𝒗𝒂̀ 𝒄𝒂́𝒊 '𝑻𝒉𝒂𝒎' + 𝒄𝒂́𝒊 ‘𝑺𝒂̂𝒏’ (muốn níu giữ những gì êm đẹp, dễ chịu, và đẩy xa những thứ mình không thích, ko ưa, không muốn trải nghiệm).
Những suy nghĩ vô thức này, vô tình hình thành những thói quen phản ứng/ hành xử, và nghiệp lực mới.
—
𝐂𝐨𝐧 đ𝐮̛𝐨̛̀𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐮𝐧𝐠 đ𝐚̣𝐨 𝐦𝐚̀ đ𝐮̛́𝐜 𝐏𝐡𝐚̣̂𝐭 𝐧𝐨́𝐢 đ𝐞̂́𝐧 đ𝐨́ 𝐥𝐚̀: 𝐊𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐮𝐨̂𝐢 𝐝𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐧𝐡𝐮̛̃𝐧𝐠 𝐠𝐢̀ 𝐥𝐚̀ 𝐐𝐔𝐀́.
- 𝐊𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐜𝐮̛̣𝐜 đ𝐨𝐚𝐧, 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐩𝐡𝐚́𝐧 𝐱𝐞́𝐭/ 𝐤𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐛𝐚́𝐦 𝐜𝐡𝐚̂́𝐩 𝐯𝐚̀𝐨 đ𝐮́𝐧𝐠/ 𝐬𝐚𝐢, 𝐯𝐮𝐢/ 𝐛𝐮𝐨̂̀𝐧, 𝐭𝐨̂́𝐭/ 𝐱𝐚̂́𝐮, 𝐭𝐡𝐢́𝐜𝐡/ 𝐠𝐡𝐞́𝐭, 𝐝𝐞̂̃ 𝐜𝐡𝐢̣𝐮/ 𝐤𝐡𝐨́ 𝐜𝐡𝐢̣𝐮… 𝐊𝐡𝐨̂𝐧𝐠 𝐧𝐮𝐨̂𝐢 𝐝𝐮̛𝐨̛̃𝐧𝐠 𝐍𝐇𝐔̛̃𝐍𝐆 𝐒𝐔𝐘 𝐍𝐆𝐇𝐈̃ 𝐓𝐀̣𝐎 𝐑𝐀 𝐁𝐀́𝐌 𝐂𝐇𝐀̂́𝐏, 𝐭𝐡𝐨̂𝐢 𝐭𝐡𝐮́𝐜 𝐜𝐚́𝐢 𝐓𝐇𝐀𝐌 𝐡𝐚𝐲 𝐜𝐚́𝐢 𝐒𝐀̂𝐍. -
Cứ vui thôi nhưng đứng vui quá!
Cứ yêu/ thích, nhưng đừng bám dính, lệ thuộc, hay hình tượng hóa những đối tượng/ sự vật/ con người/ công việc... mình thích/ mình yêu!
Cứ buồn/ cứ thương, nhưng đừng bi lụy hay ra sức kiểm soát/ chỉnh đốn/ giải cứu thế giới hay người đời...
Cứ cảm nhận 'sướng/ khổ', nhưng đừng cả tin đó là 'sướng - khổ'. Thấy cái 'khổ' trong 'sướng'! Thấy cái 'sướng' trong 'khổ'! Thấy không có gì là 'sướng' hay 'khổ', 'được' hay 'mất'!!
Cứ sống với những gì mình thấy là 'đúng đắn' và 'phù hợp', nhưng đừng nghĩ cái 'đúng đắn', 'phù hợp' đó là trường tồn, vĩnh cửu, hay là chân lý áp đặt cho mọi người.
Cứ trải nghiệm, cứ đi, cứ ngẫm, cứ suy... nhưng đừng lầm tưởng những trải nghiệm, nghĩ suy, hay thế giới này là thực!
...
Đó là con đường để 'thoát khỏi khổ đau', vững bước an nhiên giữa đời!
🙏
Comments