top of page

Hãy chia sẻ bài viết này để giúp cho những thông điệp và chân lý đến được với nhiều người hơn!

Cảm ơn bạn đã đóng góp vào kiến tạo một xã hội mới đầy thấu cảm, an yên và yêu thương!

 

Những điều làm nên cuộc sống thảnh thơi mình đang sống

Bài viết chia sẻ một cách chân thực về con người và lối sống mình đang sống, như một tiến trình tự nhiên, không cố gắng, không gượng ép.


Không có nghĩa là bạn nhất định phải noi theo. Mà chỉ đơn giản là mình chia sẻ để bạn hiểu hơn về mình, và bạn có thể dành thời gian ngẫm nghĩ một chút về một lối sống có thể rất khác với những gì bạn biết…


🩵


1️⃣ Mình không lo nghĩ phải có một công việc/ sự nghiệp, phải kiếm được bao nhiêu tiền, phải làm được điều gì đó hữu ích cho đời… Ko cảm thấy phải sở hữu, mà kể cả có ‘sở hữu’ gì đó cũng ko hề coi nó là của mình/ thuộc về mình…


Lâu nay Vũ trụ bằng một cách nào đó vẫn nuôi sống mình, mình hoàn toàn tin tưởng kiểu gì cũng vẫn ổn. Có bao nhiêu thì chi tiêu trong khoảng đó. Ko có thì đi ở nhờ, đổi công sức/ thời gian để có thức ăn chỗ ở…


2️⃣ Đồ ăn trong phạm vi mình ăn được (tức là không ảnh hưởng nhiều đến sức khoẻ thân/ tâm), có thì mình ăn, không có thì mình nhịn.


3️⃣ Chỗ ngủ có khi sang xịn mịn, có khi co ro trên một chiếc sofa hoặc nho nhỏ dưới sàn bếp nhà ai đó, cũng có khi ngủ ngoài trời/ rừng rú, ẩm ướt/ rét mướt.. nhưng ko bao giờ mình thấy khổ hay sướng hơn người. Chỉ thấy biết ơn Vũ trụ luôn sắp xếp cho một chỗ nghỉ ngơi mỗi ngày…


4️⃣ Đồ đạc của mình gói gọn trong 1 túi xách tay 5-7kg với vài ba bộ quần áo, vài đồ dùng lặt vặt, 1 ít lương thực khi di chuyển, và 1 chiếc ba lo nhỏ đựng hộ chiếu, máy ảnh, ipad mini, điện thoại, sổ, bút, đủ dùng để đọc/ viết, liên lạc/ làm việc khi cần, và ghi lại một số hình ảnh/ video khi có cảm hứng và nhiều thời gian rảnh.


Dù đi xa, ở lâu cũng chỉ có vậy. Mà thực ra vẫn thấy quá nhiều đồ, dùng đâu có hết, chỉ muốn bỏ bớt đi.


Càng ngày mình càng chỉ muốn mặc đúng 1 bộ đồ. Không phải dạng đi tu nên cần phải mặc 1 bộ đồ tu sĩ, mà là sở thích và nhu cầu tự nó cứ dần rút gọn, tự nó trở thành một người sống lối sống tu hành…


Cơ mà mình vẫn chọn mặc những bộ đồ bình dân, để dễ dàng ‘trà trộn’/ hoà nhập vào thế giới, để không tự rào mình lại trong một định nghĩa/ danh phận/ vai trò: là một nhà sư/ cư sĩ, hay một bồ tát giữa đời thường.


5️⃣ Chụp ảnh hay ko chụp ảnh cũng vẫn những bộ đồ bình thường, mặc suốt mấy năm nay.. chẳng bao giờ nghĩ lên ảnh mặc gì, cảnh quan này phù hợp bộ đồ nào. Cũng ko lo nghĩ rằng mình là người chân tu thì ko nên chụp ảnh, đăng phây, hay phải tắt phần đếm likes để tỏ ra không quan tâm đến phản hồi của người khác.


Mình dùng nó thay cho việc viết nhật ký trước đây, không dùng nó để giải trí và không bị nó thao túng.


Hình ảnh bản thân hay những con số đều không còn quan trọng, không ảnh hưởng đến sự tự tin, giá trị bản thân và sự ổn định của cảm xúc.


Như một cuốn nhật ký mở, mình ko lo sợ bị ai đọc được, vì không còn gì để che giấu, cũng chẳng bận tâm nếu không ai đọc, không ai like.


6️⃣ Khi đang hiện diện ở đâu, với ai, mình toàn tâm toàn ý với nơi đó, người đó.


Không thờ ơ với những người ở xa, nhưng không cảm thấy cần phải giữ liên lạc thật khăng khít. Vì mình tin tưởng họ, và họ cũng tin tưởng mình. Nên có thể cho phép/ để mặc nhau sống và trải nghiệm trọn vẹn cuộc sống của mỗi người. Khi hiện diện bên nhau, lại như chưa hề có những cuộc chia xa. Vẫn toàn tâm toàn ý.


7️⃣ Gặp ai mình cũng ‘yêu’ được họ. Thấy được vẻ đẹp, điểm tốt, cũng thấy cả những khúc mắc và nỗi đau của họ. Vì thấy mà thêm thương, thêm yêu.


Mình yêu nhiều người lắm. Không hạn chế, không biên giới, nhưng không sở hữu, không dính mắc.


Mình không thuộc về ai, cũng không ai thuộc về mình. Cũng không biến tình yêu thuần khiết đó thành một thứ tình cảm hay quan hệ đặc biệt, riêng tư, với những kỳ vọng, hờn ghen, giận dỗi, bám dính, kiểm soát, hay thăng hoa/ thèm khát… như cách thế giới này và bản thân mình từng định nghĩa về ‘tình yêu’.


8️⃣ Mình không ở cố định một nơi, trong một môi trường, với một vài người cố định. Những thói quen, vòng an toàn, sự thân thuộc, gần gũi… thường tạo ra những sự bám dính, kỳ vọng, lệ thuộc cảm xúc, hoặc sự gò bó/ dập khuôn. Khi cảm thấy đủ hài hoà giữa sự ổn định, thời gian nghỉ ngơi, sự thân quen, gần gũi, kết nối vừa đủ, là lúc mình chuyển đổi nơi ở, môi trường sống, con người, ngôn ngữ, văn hoá…


Nếu mình không tự lựa chọn bước đi, Vũ trụ cũng sẽ quyết hộ, đưa đẩy mình bước vào sự chuyển đổi tự nhiên đó.


🌱☘️🌿


Cuộc sống của mình không còn có những mục tiêu, khuôn khổ, cũng không còn có những ràng buộc, kỳ vọng hay nghĩa vụ…


Càng giản lược, càng ít dính mắc, biết chấp nhận mọi hoàn cảnh và thật tâm trân trọng mọi sự ở đời, Cuộc sống trở nên nhẹ nhàng, thảnh thơi.



 
 
 

1 commentaire


Cảm ơn chị.

J'aime

© 2022 by Hành trình An yên

  • Facebook Social Icon
  • YouTube
  • Instagram
bottom of page