Khi còn đang sống trong thân thể vật lý này, bản ngã sẽ luôn còn tồn tại – kể cả những người bạn nghĩ rằng đã đạt mức độ giác ngộ cao về tâm linh.
Sẽ vẫn luôn có một giọng nói hiện diện trong tâm trí. Đối với phần đông, giọng nói đó mãnh liệt và thâu tóm suy nghĩ, cảm xúc của họ, trong khi với những người có sự tỉnh thức nhất định, tiếng nói đó không còn mạnh mẽ, nhưng vẫn luôn thì thào, lúc ẩn lúc hiện, nhưng vẫn đủ để nghe thấy.
Tiếng nói của bản ngã dù lớn dù nhỏ, dù yếu ớt hay mạnh mẽ, chỉ có thể được nhận biết bởi một tâm trí tỉnh táo và nhạy bén. Độ tỉnh táo, nhạy bén của tâm trí lại bị chi phối rất nhiều bởi những sự tương tác và thông tin mà tâm trí tiếp nhận/nạp vào hàng ngày/hàng giờ.
Có thể bạn từng nghe: "you are what you eat" (bạn là chính những gì bạn ăn/nạp vào cơ thể". Điều này không chỉ áp dụng cho đồ ăn thức uống chúng ta nạp vào cơ thể vật lý của mình. Mà còn bao hàm cả những thông tin, cảm xúc chúng ta tiếp xúc với và nạp vào tâm trí/cảm nhận của mình trong cuộc sống: những bài báo/tin tức chúng ta đọc, những video chúng ta xem, những cuộc trò chuyện mà chúng ta tham gia, những con người/mối quan hệ chúng ta tiếp xúc, âm nhạc chúng ta nghe, những cuốn sách chúng ta đọc, những môi trường chúng ta lựa chọn dành thời gian trong đó, …
Khi ta cứ vô tình bồi đắp vào tâm trí của mình vô số những thông tin không chủ đích, ta vô tình để mặc bản ngã lên ngôi thống trị, và đồng thời để mặc cho xã hội lập trình tâm trí của mình. Những gì ta hướng đến đều xoay quanh xu hướng đề cao vật chất, đề cao bản thân, leo cao leo xa trên nấc thang vô tận của 'thành công', không ngừng cuốn vào những câu chuyện phiếm, đắm mình trong những thông tin ngập ngụa trên báo/mạng, thả mình chìm đắm trong những suy nghĩ đầy sợ hãi, ganh tị, thèm khát, lo âu, bất mãn, ...
Giữa sự ồn ã và ô nhiễm của tầng tầng lớp lớp thông tin và hừng hực khát vọng của bản ngã, tiếng gọi của 'linh hồn' vì thế mà nhạt nhòa, thui chột.
Thay vì tìm cách loại bỏ bản ngã, điều bạn cần làm trước tiên là: Hãy tỉnh táo với những thông tin mà bạn đang để cho tâm trí mình thu nạp và tiếp xúc! Hãy dành thời gian nhìn sâu vào chính mình hàng ngày để nhắc mình có điểm dừng. Hãy dành thời gian lắng lại, hòa mình vào thiên nhiên, chỉ lặng yên lắng nghe những cảm nhận tận sâu trong chính mình, tách mình khỏi mớ bòng bong của chính những tiếng nói trong đầu và cả những thông tin ồ ạt từ bên ngoài.
Chỉ trong sự tĩnh lặng, ta mới cảm nhận được phần chân thật nhất trong chính mình - Người quan sát - điểm không đổi - Niềm vui sống thuần khiết - Ý thức thuần túy, ẩn sâu dưới tầng tầng lớp lớp của những hư danh và niềm tin hư ảo từ xã hội bên ngoài mà ta vô tình bồi đắp cho tâm trí và bản ngã của mình.