top of page

Hãy chia sẻ bài viết này để giúp cho những thông điệp và chân lý đến được với nhiều người hơn!

Cảm ơn bạn đã đóng góp vào kiến tạo một xã hội mới đầy thấu cảm, an yên và yêu thương!

 

‘Nếu bạn nghĩ rằng mình tỉnh thức/ giác ngộ, hãy quay về sống với cha mẹ, anh em của mình.’

‘Nếu bạn nghĩ rằng mình tỉnh thức/ giác ngộ, hãy quay về sống với cha mẹ, anh em của mình.’

-- ‘If you think you’re enlightened, go back and live with your parents and siblings.’ --


Nghe như một câu nói đùa, nhưng cũng là một lời dạy vô cùng sâu sắc tôi lần đầu được nghe vào khoảng cuối 2018 đầu 2019. Đó là khi tôi bắt đầu có sự tự tin rõ rệt về những ‘kiến thức’ và ‘trải nghiệm’ tâm linh của mình. Khi mà tôi cảm thấy rằng không còn gì mình chưa từng biết, chưa từng trải qua… Và nhìn chung, khi đó tôi cũng thấy rằng mình về cơ bản đã vững, đã đủ bình yên, cân bằng, không còn vật vã giữa đời.


--

Khi nghe thấy câu nói đó, tôi bật cười khi soi chiếu lại chính mình: Quả thật là đúng! Bởi khi đó, nếu sống chung với cha mẹ, anh em, người thân của mình trong cùng một căn nhà, một căn phòng, tôi không thể ở bên họ thường xuyên liên tục quá 1-2 tuần… Vì dù không còn cảm thấy bức xúc, tức tối, khó chịu, hay căng thẳng, mâu thuẫn… như những năm trước kia; nhưng thành thật mà nói tôi vẫn có những lúc cảm thấy bí bức, mệt mỏi, thiếu tự do, thiếu thời gian riêng cho bản thân, cảm giác không được thoải mái, tự do là chính mình… chưa kể những lúc có những lối mòn/ những mô típ cảm xúc và suy nghĩ tôi từng có trước đó có thể lại trồi lên, dù không cuồn cuộn thì cũng âm ỉ, nhen nhóm.


Cái ‘tôi’ tự tin, vững chãi trong ‘ảo tưởng’ về tỉnh thức, với những hiểu biết và kinh nghiệm về đủ mọi trải nghiệm Tâm linh, kể cả không gian Ý thức tĩnh lặng/ hay Ý thức thuần túy, hay lòng từ bi, độ lượng, yêu thương vô điều kiện, vv… của tôi khi đó như được dội cho một chậu nước mát, để tỉnh ra!


Tôi tự cười với chính mình… Không phải là cười mỉa mai, châm biếm, hay giận dữ, hắt hủi! mà cười vì nhẹ nhõm, vì vui!! vì sự mát lành của chậu nước, nó giúp cho tôi sực tỉnh, nhận ra và đối diện với một sự thật là:  tôi chưa thực sự ‘gắn đạo với đời’, chưa thực sự có thể từ bi, độ lượng, yêu thương, bao dung vô điều kiện với chính cha mẹ, anh em, bạn đời, … hay những người gần mình nhất! Vẫn có những sự khó chịu, đánh giá, căng thẳng, mệt mỏi… dù là ở cấp độ nhẹ hơn xưa rất nhiều.


Tôi nhận ra: những kiến thức, hiểu biết, những trải nghiệm cao siêu/ nhiệm màu, hay việc chiêm nghiệm những bài giảng/ bài viết tâm linh sâu sắc, mới chỉ là 1 phần nhỏ trong giai đoạn khởi đầu của quá trình chuyển hóa mà ta gọi là ‘tu tập tâm linh’ hay ‘giác ngộ’.


Và từ đó, hành trình tôi đi mở ra một hướng mới: đó là thay vì liên tục tìm tòi những kiến thức, hiểu biết, và trải nghiệm tâm linh, tôi dành toàn tâm toàn ý cho việc thực hành quan sát để nhận biết những lầm tưởng của ‘tâm trí’ và ‘bản ngã’, lựa chọn lại góc nhìn, cách nghĩ, cách cảm nhận, hành xử ngay trong những tương tác và trải nghiệm đời thường, với những mối quan hệ từ gần đến xa… để có thể sống ‘giấc mơ cuộc đời’ này với lòng từ bi và yêu thương thực sự vô điều kiện.


Trong những năm qua, những dịp sống chung với cha mẹ, anh em/ người thân của mình, rồi kể cả sống chung trong một không gian với những người không phải gia đình mình… tôi thường ví quãng thời gian đó như một dịp enlightenment test’ - tự nhận định một cách khách quan thông qua việc quan sát, nhận biết những mô típ của suy nghĩ, cảm xúc, cách phản ứng/ hành xử; thấy rõ xem lòng thấu hiểu, từ bi, yêu thương ‘vô điều kiện’ của mình đã ‘vô điều kiện’ được đến đâu! - thay vì ung dung trong suy nghĩ: mình chỉ cần nhận biết không gian ý thức tĩnh lặng, mình chỉ cần biết Cái Biết, mình chỉ cần sống thật vời chính mình, mình chỉ cần loại bỏ bản ngã, loại bỏ suy nghĩ, mình chỉ cần chánh niệm, mình chỉ cần loại bỏ tham, sân, si, vv… Những cái ‘chỉ cần’ đó… chỉ là sự vỗ về ảo tưởng, không đi kèm với sự chuyển hóa đích thực.

22 views1 comment

1 Kommentar


Hay tuyệt, lại một bài học sâu sắc và thực tế giúp mình nhận ra thêm sự lầm tưởng của bản thân.

Thank you so much. I still listen to your postcard everyday, dear.

Trân trọng.

Bearbeitet
Gefällt mir
bottom of page